Mùa hoa trẩu quê tôi
Trên tuyến đường uốn lượn chạy vào trung tâm huyện Si Ma Cai hoặc đường bê tông liên thôn, đường mòn đi vào các thôn bản, rất dễ bắt gặp một mùa hoa tháng Tư - mùa hoa trẩu nở trắng những con đường. Không biết bao nhiêu năm tháng, tôi vẫn đi về trên những tuyến đường vào mùa nở đầy hoa trẩu ấy để cảm nhận về sức sống của một loài cây mọc giữa núi đồi trùng điệp, tạo ra vẻ đẹp mộc mạc trên mảnh đất biên cương.Vậy là mùa xuân ở Si Ma Cai đã trôi qua tự bao giờ, để rồi một ngày tháng Tư, khi những tia nắng ban mai xuyên qua tán lá xanh, khí trời ấm áp của mùa hè bất chợt ùa về, cho tôi cảm nhận được vẻ dịu dàng, sự tinh khiết của một mùa hoa, về một loài hoa trắng, rất đỗi gần gũi, thân quen đối với con người, thiên nhiên ở quê tôi, vùng cao Si Ma Cai.
Tháng Tư, đến bất cứ nơi nào trên vùng đất Si Ma Cai, cũng dễ nhận ra màu xanh của lá, màu trắng bạt ngàn của hoa trẩu. Hoa trẩu màu trắng, ở giữa có nhụy vàng, hoa già thân nhụy sẽ ngả màu đỏ tía, mùi hương thoang thoảng. Chỉ một cơn gió nhẹ cũng làm cho cánh hoa ngập ngừng như vẫy gọi đón chào. Cứ ở đâu có cây trẩu là ở đó có người dân làm nương canh tác. Mỗi khi tạm dừng công việc, ngồi nghỉ dưới gốc cây trẩu, giữa nắng tháng Tư, ai cũng cảm nhận được sự mát dịu, trong lành, quên đi mệt nhọc của buổi làm nương.
Từ trên cao nhìn xuống, hàng hoa trẩu mọc ven đường như dòng suối nhỏ bạc trắng đang viền quanh triền núi, ấp ôm bản làng quê tôi. Trong lúc say sưa ngắm những chùm hoa trẩu trắng muốt, bất chợt tôi bắt gặp những cô cậu học trò đang hồn nhiên vô tư nô đùa dưới những tán trẩu với tiếng cười rộn vang trong trẻo.
Với rất nhiều người sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Si Ma Cai không biết loài cây trẩu ra hoa vào tháng Tư mọc lên đất này tự bao giờ. Chỉ biết rằng, trong ký ức tuổi thơ của mỗi người dường như vẫn còn lưu giữ hình ảnh về những mùa hoa trẩu thân thương. Với riêng tôi, ấy là mỗi khi được địu trên lưng mẹ đi làm nương. Cùng với tiếng cuốc xới cỏ, tiếng mõ trâu lách cách, leng keng vang bên sườn đồi, lời ru của mẹ đã quyện vào mùi hương của hoa trẩu đưa tôi vào giấc ngủ êm đềm mỗi trưa hè.
Tôi vẫn nhớ, ngày rời lưng địu, tôi cùng lũ bạn trong xã lên học ở trường huyện. Những tháng Tư của tuổi thơ tôi chứa đầy ắp kỷ niệm về những buổi sáng đi bộ từ nhà tới trường. Dưới những chùm hoa trẩu bên đường, có chỗ cánh hoa rơi xuống đất như một tấm thảm trắng bao phủ trên bề mặt, có những giọt sương long lanh đọng trên từng cánh hoa đã tạo nên một vẻ đẹp thật dịu kỳ. Tan học, lũ học trò vùng cao chúng tôi lại ngồi dưới gốc cây trẩu để ôn bài...
Nếu có dịp lên Si Ma Cai trong những ngày tháng Tư, hẳn ai đó sẽ không thể quên được mảnh đất rất đặc trưng với một màu trắng bạt ngàn của hoa trẩu. Bên những lưng đồi, núi cao, khe suối, dù cho chỗ đất cỗi cằn nhất mà vẫn mọc lên những câu trẩu. Cây trẩu cứ thế bền bỉ đua nhau vươn lên giữa trời xanh. Để rồi, ai đã từng qua mảnh đất này sẽ không quên được nơi đây, một vùng biên giới có một mùa hoa thương nhớ, đó là mùa hoa trẩu quê tôi…