Kỳ thú mùa mây
Không chỉ quyến rũ người phương xa bằng phong cảnh núi non hùng vĩ, hữu tình, vùng cao Lào Cai còn khiến bao du khách đắm say bởi gió, bởi mây, bởi những màn sương giăng mắc khắp chân trời, đỉnh núi. Trong vô vàn những điều gợi nhắc, gợi tìm về xứ đẹp ấy, nhiều người chọn cho mình những mùa mây thương nhớ, để mỗi khi đến hẹn lại mong về cho thỏa nhớ mong.Mùa mây ở Lào Cai cũng giống như ở các tỉnh miền núi phía Bắc khác, thường bắt đầu từ cuối tháng 12 năm trước cho đến tháng 3 năm sau. Để chiêm ngưỡng được hết vẻ đẹp của mây, người đam mê thường chọn những điểm cao như lưng núi, đỉnh đèo. Bởi khi chạm chân đến, đứng giữa bao la núi rừng, ta sẽ được hòa mình vào không gian mờ đục với lãng đãng mây bay. Mây đó đang lướt qua má, qua mắt, qua môi, qua từng ngón tay mang theo hơi nước lành lạnh. Cũng từ đây, thả tầm mắt về thung lũng phía xa, sẽ là những biển, những sông mây trôi bồng bềnh, nhẹ tênh. Yêu mây, mong được ngắm trọn vẻ đẹp rồi mang nàng “khoe” khắp bốn phương, nên nhiều người đã trọn cho mình nghiệp “săn” mây. Tôi có một anh bạn yêu mây đến cuồng si, có thể quên ăn, quên ngủ để đón nhìn. Mỗi khi có gió lạnh tăng cường miền núi phía Bắc, anh lại giương “cần ăng ten” nghe ngóng, để rồi nay Tà Xùa, mai Mộc Châu, ngày kia lại ở Lào Cai đón mây… mong ghi trọn những khoảnh khắc đẹp. Tuy nhiên, hơn chục năm theo đuổi những mùa mây, anh cho biết, không có nơi nào mây đẹp như ở Lào Cai.
Những ngôi nhà bên biển mây cho không gian thêm màu cổ tích, thần tiên. |
Đến với Lào Cai vào mùa mây, đứng ở bất cứ ngọn núi nào, bạn cũng sẽ dễ dàng bắt gặp những “nàng mây” mỏng nhẹ giữa không gian hay xếp tầng nơi thung xa. Tuy nhiên, những điểm nổi danh được giới say mê ưa chuộng chỉ đếm trên đầu ngón tay như Y Tý (Bát Xát), thị trấn Sa Pa, đèo Ô Quý Hồ, đỉnh Phan Si Păng (Sa Pa) hay thị trấn Mường Khương. Với họ, đây là thiên đường mây với những khoảnh khắc ngọt ngào.
Đi trên cung đường lên xã Y Tý (Bát Xát) mùa này, du khách sẽ bắt gặp những biển mây mênh mông. |
Tôi cũng từng có lần cùng anh bạn đi “săn mây” tại đèo Ô Quý Hồ (Sa Pa). Lúc chúng tôi đến mới là 6 giờ sáng, nhưng đã có hàng chục “cao thủ” với ống nhòm, máy quay, máy ảnh sẵn sàng. Nghe lỏm câu chuyện của mấy thợ “chuyên nghiệp”, trời mấy hôm trước rét sâu, nay bắt đầu nắng ấm, sẽ hứa hẹn mây đẹp, làm tôi càng thêm hứng khởi. Và quả thật, trời mới hừng sáng đã để lộ những “nàng mây” mềm nhẹ. Thứ mây gì mà cứ trắng muốt, nõn nà. Giữa không gian núi rừng xanh thẫm, màu mây càng thêm tinh khiết. Chưa có nắng, cũng chưa có gió nên mây lặng yên, xếp tầng.
Vậy nhưng, chỉ một chút thôi, khi những tia nắng đầu tiên trong ngày tỏa xuống, biển mây bắt đầu xao động, từng làn mây dịu dàng bay lên ùa vào rừng cây. Với những thợ săn mây thì đây là phút giây “trời cho”, còn làm thế nào để gom được hết thần thái, nhan sắc kiều diễm đó thì lại phụ thuộc vào mắt nhìn cũng như sự tinh tế của từng tay “săn” ảnh.
Đem câu chuyện về mây đẹp khoe cùng cô bạn miền xuôi qua những bức ảnh còn vụng về, tôi vẫn cứ áy náy vì mình là thợ chụp nghiệp dư không khai thác hết vẻ đẹp của “nàng” mây quê mình. Nhưng thật may, cô bạn nói sẽ rủ nhóm bạn lên ngắm mây Lào Cai. Và tôi dám chắc, cô ấy sẽ có tâm trạng như bao người: “Mùa mây đã qua mà chân chẳng muốn về”.